Dưỡng Sinh Tâm Thể tôi theo
Mười sáu năm trọn đã vèo trôi qua
Phải chăng Duyên - Phận đây mà?
Phải chăng TRỜI - ĐẤT dẫn ta lối này?
Ngọt bùi trộn lẫn đắng cay
Buồn vui xen lẫn mỗi ngày trong ta
Hiểu ĐỜI thêm chút gọi là
Giúp NGƯỜI thêm chút, tính ra xá gì?
Tu mình là chính, can chi?
Việc làm, Tâm nghĩ, lời thì nương theo
Một đời vẫn lái, vẫn chèo
Con thuyền chưa đậu buông neo trôi hoài
Sóng đời vẫn vỗ miệt mài
Khi lăn tăn gợn, khi nhoài vươn xa
Cũng khi đụng phải “can qua”
Sóng như hờn giận ào qua mọi miền
Ấy là giờ phút thiêng liêng
Giúp nhìn thấu suốt nỗi niềm trong ai?!
Mỗi ngày qua lại ngẫm hoài
Mong ngày sau có một bài học hay
Mỗi ngày qua, giữa kiếp này
|
Chắt chiu góp nhặt cái hay ĐỜI NGƯỜI
Giúp ai có lại nụ cười
Giúp ta thêm ấm tình người sáng trong
Mười sáu năm theo Má ghi lòng
Mười sáu năm con chỉ cầu mong một điều:
Sao cho người học thêm nhiều
Để đời bớt cảnh xiêu điêu vật vờ
Để nhanh hiện thực ước mơ
Một đời vất vả Má chờ bấy nay
Tháng 5 con nhớ một ngày
Má đi đi mãi chẳng quay lại nhìn
* *
*
Tháng 5 con mãi đi tìm
Một ngày gặp Má con tim rộn ràng
* *
*
Chín năm Má dạy đàng hoàng
Bảy năm thiếu Má vững vàng đi theo
Tháng 5 Trời sáng trong veo
Có hai ngày nhớ để theo đâu nhiều???
Hà Nội, 5/ 5/ 2012
Trương Thị Thảo
|